March 24, 2016 (TM)
Ráng đỏ trên rừng đào Washington DC lúc 5 giờ sáng.
Tống Mai
24 tháng Ba, 2016
“Yêu em ,anh không biết tặng cho em một món quà gì?
-Cho em ánh tươi hồng của bình minh em nhé?
-nhưng bình minh cũng sẽ tắt em à! Hay một ca khúc?
-rồi em cũng nhàm chán thôi.
Hay ngọn đèn?
-ngọn đèn rồi cũng tắt.
Hay những đoá hoa.?
-Thôi, hoa rồi cũng rụng…
Này em! Nếu một buổi thanh nhàn nào đó em sang vườn anh, nghe thoang thoảng mùi hương hoa thơm ngát. Đó là món quà cho em đấy;
hay em thấy hoa lá trên đường rợp ánh tà dương, đó là quà tặng cho em đấy.
Và …
rồi tất cả cũng mất đi! Em biết không.
Món quà qúi nhất thì em đang có đấy, đâu cần tìm kiếm bên ngoài …
-Cho em ánh tươi hồng của bình minh em nhé?
-nhưng bình minh cũng sẽ tắt em à! Hay một ca khúc?
-rồi em cũng nhàm chán thôi.
Hay ngọn đèn?
-ngọn đèn rồi cũng tắt.
Hay những đoá hoa.?
-Thôi, hoa rồi cũng rụng…
Này em! Nếu một buổi thanh nhàn nào đó em sang vườn anh, nghe thoang thoảng mùi hương hoa thơm ngát. Đó là món quà cho em đấy;
hay em thấy hoa lá trên đường rợp ánh tà dương, đó là quà tặng cho em đấy.
Và …
rồi tất cả cũng mất đi! Em biết không.
Món quà qúi nhất thì em đang có đấy, đâu cần tìm kiếm bên ngoài …
(Tagore – Tâm Tình Hiến Dâng – Quà Tặng) (Tâm Minh Ngô Tằng Giao dịch)











